一曲红尘 - 郭少杰
Yī qū hóng chén - guō shǎo jié
Một Khúc Hồng Trần - Quách Thiếu Kiệt
谁把化蝶写成碑
Shéi bǎ huà dié xiě chéng bēi
Ai mang hồ điệp khắc lên tấm bia đá phong rêu
谁在千年等一回
Shéi zài qiān nián děng yī huí
Ai ngàn năm đợi chờ một hồi ngậm ngùi
红尘总有梦
Hóng chén zǒng yǒu mèng
Hồng trần đầy lắm những mộng mơ
何必问是与非
Hé bì wèn shì yǔ fēi
Hà tất gặng hỏi chuyện thị phi chốn nhân thế
历尽了沧桑
Lì jìn le cāng sāng
Trải qua bao cuộc dâu bể đời người
更懂得无悔
Gèng dǒng dé wú huǐ
Càng hiểu thấu sự đời chưa từng oán hận
谁把花心化作泪
Shéi bǎ huā xīn huà zuò lèi
Là ai mang thói đa tình hoá thành giọt lệ tương tư
谁在梦里永相随
Shéi zài mèng lǐ yǒng xiāng suí
Là ai luôn theo đuổi giấc mộng êm đềm
人生这杯酒
Rén shēng zhè bēi jiǔ
Đời người như ly rượu cay nồng
怎么喝都是醉
Zěn yāo hè dōu shì zuì
Uống sao cũng đều say chất ngất
过往的云烟
Guò wǎng de yún yān
Khói mây bồng bềnh thoáng qua
坦然去面对
Tǎn rán qù miàn duì
Vẫn thản nhiên đối mặt
冷冷的眼泪随风吹
Lěng lěng de yǎn lèi suí fēng chuī
Hoà giọt lệ se buốt theo làn gió lạnh căm
才知道离别的滋味
Cái zhī dào lí bié de zī wèi
Thì mới thấu hiểu được dư vị nỗi đau phút ly biệt
多少寒霜多少心碎
Duō shǎo hán shuāng duō shǎo xīn suì
Làn sương giá buốt bao nhiêu lòng nhói đau bấy nhiêu
多少无奈慢慢体会
Duō shào wú nài màn man tǐ huì
Trải qua bao nuối tiếc thầm lặng mới dần hiểu ra
飘飘的落花如流水
Piāo piāo de luò huā rú liú shuǐ
Hoa rơi hữu ý theo dòng nước chảy vô tình
才知道花期的珍贵
Cái zhī dào huā qí de zhēn guì
Mới biết trân quý mấy thuở hoa khai
多少寻觅多少负累
Duō shǎo xún mì duō shǎo fù lèi
Bao lần mải miết kiếm tìm là bấy lần mỏi mệt tâm can
多少风景依然你最美
Duō shǎo fēng jǐng yī rán nǐ zuì měi
Chốn này cảnh vật vẫn đẹp tựa người như xưa
谁把化蝶写成碑
Shéi bǎ huà dié xiě chéng bēi
Ai mang hồ điệp khắc lên tấm bia đá phong rêu
谁在千年等一回
Shéi zài qiān nián děng yī huí
Ai ngàn năm đợi chờ một hồi ngậm ngùi
红尘总有梦
Hóng chén zǒng yǒu mèng
Hồng trần đầy lắm những mộng mơ
何必问是与非
Hé bì wèn shì yǔ fēi
Hà tất gặng hỏi chuyện thị phi
历尽了沧桑
Lì jìn le cāng sāng
Trải qua bao cuộc bể dâu
更懂得无悔
Gèng dǒng dé wú huǐ
Càng hiểu thấu sự đời chưa từng oán hận
谁把花心化作泪
Shéi bǎ huā xīn huà zuò lèi
Là ai mang thói đa tình hoá thành giọt lệ tương tư
谁在梦里永相随
Shéi zài mèng lǐ yǒng xiāng suí
Là ai luôn theo đuổi giấc mộng êm đềm
人生这杯酒
Rén shēng zhè bēi jiǔ
Đời người như ly rượu cay nồng
怎么喝都是醉
Zěn yāo hè dōu shì zuì
Uống sao cũng đều say chất ngất
过往的云烟
Guò wǎng de yún yān
Khói mây bồng bềnh thoáng qua
坦然去面对
Tǎn rán qù miàn duì
Vẫn thản nhiên đối mặt
冷冷的眼泪随风吹
Lěng lěng de yǎn lèi suí fēng chuī
Hoà giọt lệ se buốt theo làn gió lạnh căm
才知道离别的滋味
Cái zhī dào lí bié de zī wèi
Thì mới thấu hiểu được dư vị nỗi đau phút ly biệt
多少寒霜多少心碎
Duō shǎo hán shuāng duō shǎo xīn suì
Làn sương giá buốt bao nhiêu lòng nhói đau bấy nhiêu
多少无奈慢慢体会
Duō shào wú nài màn man tǐ huì
Trải qua bao nuối tiếc thầm lặng mới dần hiểu ra
飘飘的落花如流水
Piāo piāo de luò huā rú liú shuǐ
Hoa rơi hữu ý theo dòng nước chảy vô tình
才知道花期的珍贵
Cái zhī dào huā qí de zhēn guì
Mới biết trân quý mấy thuở hoa khai
多少寻觅多少负累
Duō shǎo xúnm ì duō shǎo fù lèi
Bao lần mải miết kiếm tìm là bấy lần mỏi mệt tâm can
多少风景依然你最美
Duō shǎo fēng jǐng yī rán nǐ zuì měi
Chốn này cảnh vật vẫn đẹp tựa người như xưa
冷冷的眼泪随风吹
Lěng lěng de yǎn lèi suí fēng chuī
Hoà giọt lệ se buốt theo làn gió lạnh căm
才知道离别的滋味
Cái zhī dào lí bié de zī wèi
Thì mới thấu hiểu được dư vị nỗi đau phút ly biệt
多少寒霜多少心碎
Duō shǎo hán shuāng duō shǎo xīn suì
Làn sương giá buốt bao nhiêu lòng nhói đau bấy nhiêu
多少无奈慢慢体会
Duō shào wú nài màn man tǐ huì
Trải qua bao nuối tiếc thầm lặng mới dần hiểu ra
飘飘的落花如流水
Piāo piāo de luò huā rú liú shuǐ
Hoa rơi hữu ý theo dòng nước chảy vô tình
才知道花期的珍贵
Cái zhī dào huā qí de zhēn guì
Mới biết trân quý mấy thuở hoa khai
多少寻觅多少负累
Duō shǎo xúnm ì duō shǎo fù lèi
Bao lần mải miết kiếm tìm là bấy lần mỏi mệt tâm can
多少风景依然你最美
Duō shǎo fēng jǐng yī rán nǐ zuì měi
Chốn này cảnh vật vẫn đẹp tựa người như xưa
多少寻觅多少负累
Duō shǎo xúnm ì duō shǎo fù lèi
Bao lần mải miết kiếm tìm là bấy lần mỏi mệt tâm can
多少风景依然你最美
Duō shǎo fēng jǐng yī rán nǐ zuì měi
Chốn này cảnh vật vẫn đẹp tựa người như xưa
填词:刘海东Đặt lời: Lưu Hải Đông
谱曲:刘海东 Phổ nhạc: Lưu Hải Đông
越语:海角天涯 Dịch bởi: Chân Trời Góc Bể
Nhạc Hoa Lời Việt: Một Khúc Hồng Trần- Lee Phú Quý
Hồ điệp hóa thân từ bức tranh
Ngàn năm trước ai từng ngóng trông
Lãng quên đi thị phi
Cứ nhấp mấy ly nồng cay
Nhân tâm giống như hồng trần
Thênh thang biết sao đo lường
Tự do với thanh thản chẳng lâu
Đời ta mãi phiêu bạt lãng du
Giống như chung rượu cay
Đã uống cứ say càng say
Bao nhiêu ký ức vọng về
Theo cơn gió bay vụt bay
Hòa nước mắt theo từng cơn gió xa
Ai chưa nếm qua “dư vị thăng trầm”
Lành lạnh bao nhiêu tịch mịch bao nhiêu
Rồi than oán mấy lời “nước chảy hoa trôi”
Hận ai kia mang nàng xa khỏi ta
Nay trân quý câu « hoa nở chóng tàn »
Dào dạt mây trôi cuồn cuộn mưa rơi
Nàng đẹp nhất chốn này « sơn hà thiên thu »
Nhạc Hoa Lời Việt: Một Khúc Hồng Trần- Trần Anh Duy
Đời như gió trôi nhẹ thoáng qua.
Rồi phút chốc tan thành khói mây.
Biết bao nhiêu buồn vui.
Với những đắng cay ngậm ngùi.
Bao nhiêu vết thương trong lòng.
Nay đã khắc sâu vào tim.
Vì sinh kiếp mang phận nổi trôi.
Cạn cho hết ly rượu đắng cay.
Xót xa kìa vì đâu, nước mắt rơi vì ai.
Cho bao nỗi đau thêm dài.
Mang trong tấm thân trần ai.
ĐK 1:
Vì vô minh mang hận trên thế gian.
Tâm kia luyến thương chẳng thể giải bày.
Càng nhiều tham sân, càng nhiều si mê.
Nên chẳng thể thoát được luân hồi nhân sinh.
Lời thiên thư vang vọng khắp bốn phương.
Nhân sinh thoáng qua, mấy ai tỏ tường
Dù đời trông gai. Còn nhiều chê bai.
Nhưng ta vẫn quyết lòng không màng hư vinh.
ĐK 2:
Gởi mây trôi bao chuyện nhân thế xưa.
Xuyên qua ái bi thoát ly cõi tạm.
Đoạn trường bi ai, vạn sự theo duyên.
Tâm thanh thoát đối trọng muôn vàn si mê.
Đời gian truân lao nhọc trong nắng mưa.
Tâm không chấp tham sân si chẳng màng
Càng nhiều đau thương, càng nhiều bi ai.
Danh vang giữa đất trời, sáng ngời thiên thu.
Yī qū hóng chén - guō shǎo jié
Một Khúc Hồng Trần - Quách Thiếu Kiệt
谁把化蝶写成碑
Shéi bǎ huà dié xiě chéng bēi
Ai mang hồ điệp khắc lên tấm bia đá phong rêu
谁在千年等一回
Shéi zài qiān nián děng yī huí
Ai ngàn năm đợi chờ một hồi ngậm ngùi
红尘总有梦
Hóng chén zǒng yǒu mèng
Hồng trần đầy lắm những mộng mơ
何必问是与非
Hé bì wèn shì yǔ fēi
Hà tất gặng hỏi chuyện thị phi chốn nhân thế
历尽了沧桑
Lì jìn le cāng sāng
Trải qua bao cuộc dâu bể đời người
更懂得无悔
Gèng dǒng dé wú huǐ
Càng hiểu thấu sự đời chưa từng oán hận
谁把花心化作泪
Shéi bǎ huā xīn huà zuò lèi
Là ai mang thói đa tình hoá thành giọt lệ tương tư
谁在梦里永相随
Shéi zài mèng lǐ yǒng xiāng suí
Là ai luôn theo đuổi giấc mộng êm đềm
人生这杯酒
Rén shēng zhè bēi jiǔ
Đời người như ly rượu cay nồng
怎么喝都是醉
Zěn yāo hè dōu shì zuì
Uống sao cũng đều say chất ngất
过往的云烟
Guò wǎng de yún yān
Khói mây bồng bềnh thoáng qua
坦然去面对
Tǎn rán qù miàn duì
Vẫn thản nhiên đối mặt
冷冷的眼泪随风吹
Lěng lěng de yǎn lèi suí fēng chuī
Hoà giọt lệ se buốt theo làn gió lạnh căm
才知道离别的滋味
Cái zhī dào lí bié de zī wèi
Thì mới thấu hiểu được dư vị nỗi đau phút ly biệt
多少寒霜多少心碎
Duō shǎo hán shuāng duō shǎo xīn suì
Làn sương giá buốt bao nhiêu lòng nhói đau bấy nhiêu
多少无奈慢慢体会
Duō shào wú nài màn man tǐ huì
Trải qua bao nuối tiếc thầm lặng mới dần hiểu ra
飘飘的落花如流水
Piāo piāo de luò huā rú liú shuǐ
Hoa rơi hữu ý theo dòng nước chảy vô tình
才知道花期的珍贵
Cái zhī dào huā qí de zhēn guì
Mới biết trân quý mấy thuở hoa khai
多少寻觅多少负累
Duō shǎo xún mì duō shǎo fù lèi
Bao lần mải miết kiếm tìm là bấy lần mỏi mệt tâm can
多少风景依然你最美
Duō shǎo fēng jǐng yī rán nǐ zuì měi
Chốn này cảnh vật vẫn đẹp tựa người như xưa
谁把化蝶写成碑
Shéi bǎ huà dié xiě chéng bēi
Ai mang hồ điệp khắc lên tấm bia đá phong rêu
谁在千年等一回
Shéi zài qiān nián děng yī huí
Ai ngàn năm đợi chờ một hồi ngậm ngùi
红尘总有梦
Hóng chén zǒng yǒu mèng
Hồng trần đầy lắm những mộng mơ
何必问是与非
Hé bì wèn shì yǔ fēi
Hà tất gặng hỏi chuyện thị phi
历尽了沧桑
Lì jìn le cāng sāng
Trải qua bao cuộc bể dâu
更懂得无悔
Gèng dǒng dé wú huǐ
Càng hiểu thấu sự đời chưa từng oán hận
谁把花心化作泪
Shéi bǎ huā xīn huà zuò lèi
Là ai mang thói đa tình hoá thành giọt lệ tương tư
谁在梦里永相随
Shéi zài mèng lǐ yǒng xiāng suí
Là ai luôn theo đuổi giấc mộng êm đềm
人生这杯酒
Rén shēng zhè bēi jiǔ
Đời người như ly rượu cay nồng
怎么喝都是醉
Zěn yāo hè dōu shì zuì
Uống sao cũng đều say chất ngất
过往的云烟
Guò wǎng de yún yān
Khói mây bồng bềnh thoáng qua
坦然去面对
Tǎn rán qù miàn duì
Vẫn thản nhiên đối mặt
冷冷的眼泪随风吹
Lěng lěng de yǎn lèi suí fēng chuī
Hoà giọt lệ se buốt theo làn gió lạnh căm
才知道离别的滋味
Cái zhī dào lí bié de zī wèi
Thì mới thấu hiểu được dư vị nỗi đau phút ly biệt
多少寒霜多少心碎
Duō shǎo hán shuāng duō shǎo xīn suì
Làn sương giá buốt bao nhiêu lòng nhói đau bấy nhiêu
多少无奈慢慢体会
Duō shào wú nài màn man tǐ huì
Trải qua bao nuối tiếc thầm lặng mới dần hiểu ra
飘飘的落花如流水
Piāo piāo de luò huā rú liú shuǐ
Hoa rơi hữu ý theo dòng nước chảy vô tình
才知道花期的珍贵
Cái zhī dào huā qí de zhēn guì
Mới biết trân quý mấy thuở hoa khai
多少寻觅多少负累
Duō shǎo xúnm ì duō shǎo fù lèi
Bao lần mải miết kiếm tìm là bấy lần mỏi mệt tâm can
多少风景依然你最美
Duō shǎo fēng jǐng yī rán nǐ zuì měi
Chốn này cảnh vật vẫn đẹp tựa người như xưa
Lěng lěng de yǎn lèi suí fēng chuī
Hoà giọt lệ se buốt theo làn gió lạnh căm
才知道离别的滋味
Cái zhī dào lí bié de zī wèi
Thì mới thấu hiểu được dư vị nỗi đau phút ly biệt
多少寒霜多少心碎
Duō shǎo hán shuāng duō shǎo xīn suì
Làn sương giá buốt bao nhiêu lòng nhói đau bấy nhiêu
多少无奈慢慢体会
Duō shào wú nài màn man tǐ huì
Trải qua bao nuối tiếc thầm lặng mới dần hiểu ra
飘飘的落花如流水
Piāo piāo de luò huā rú liú shuǐ
Hoa rơi hữu ý theo dòng nước chảy vô tình
才知道花期的珍贵
Cái zhī dào huā qí de zhēn guì
Mới biết trân quý mấy thuở hoa khai
多少寻觅多少负累
Duō shǎo xúnm ì duō shǎo fù lèi
Bao lần mải miết kiếm tìm là bấy lần mỏi mệt tâm can
多少风景依然你最美
Duō shǎo fēng jǐng yī rán nǐ zuì měi
Chốn này cảnh vật vẫn đẹp tựa người như xưa
多少寻觅多少负累
Duō shǎo xúnm ì duō shǎo fù lèi
Bao lần mải miết kiếm tìm là bấy lần mỏi mệt tâm can
多少风景依然你最美
Duō shǎo fēng jǐng yī rán nǐ zuì měi
Chốn này cảnh vật vẫn đẹp tựa người như xưa
填词:刘海东Đặt lời: Lưu Hải Đông
谱曲:刘海东 Phổ nhạc: Lưu Hải Đông
越语:海角天涯 Dịch bởi: Chân Trời Góc Bể
Nhạc Hoa Lời Việt: Một Khúc Hồng Trần- Lee Phú Quý
Hồ điệp hóa thân từ bức tranh
Ngàn năm trước ai từng ngóng trông
Lãng quên đi thị phi
Cứ nhấp mấy ly nồng cay
Nhân tâm giống như hồng trần
Thênh thang biết sao đo lường
Tự do với thanh thản chẳng lâu
Đời ta mãi phiêu bạt lãng du
Giống như chung rượu cay
Đã uống cứ say càng say
Bao nhiêu ký ức vọng về
Theo cơn gió bay vụt bay
Hòa nước mắt theo từng cơn gió xa
Ai chưa nếm qua “dư vị thăng trầm”
Lành lạnh bao nhiêu tịch mịch bao nhiêu
Rồi than oán mấy lời “nước chảy hoa trôi”
Hận ai kia mang nàng xa khỏi ta
Nay trân quý câu « hoa nở chóng tàn »
Dào dạt mây trôi cuồn cuộn mưa rơi
Nàng đẹp nhất chốn này « sơn hà thiên thu »
Nhạc Hoa Lời Việt: Một Khúc Hồng Trần- Trần Anh Duy
Đời như gió trôi nhẹ thoáng qua.
Rồi phút chốc tan thành khói mây.
Biết bao nhiêu buồn vui.
Với những đắng cay ngậm ngùi.
Bao nhiêu vết thương trong lòng.
Nay đã khắc sâu vào tim.
Vì sinh kiếp mang phận nổi trôi.
Cạn cho hết ly rượu đắng cay.
Xót xa kìa vì đâu, nước mắt rơi vì ai.
Cho bao nỗi đau thêm dài.
Mang trong tấm thân trần ai.
ĐK 1:
Vì vô minh mang hận trên thế gian.
Tâm kia luyến thương chẳng thể giải bày.
Càng nhiều tham sân, càng nhiều si mê.
Nên chẳng thể thoát được luân hồi nhân sinh.
Lời thiên thư vang vọng khắp bốn phương.
Nhân sinh thoáng qua, mấy ai tỏ tường
Dù đời trông gai. Còn nhiều chê bai.
Nhưng ta vẫn quyết lòng không màng hư vinh.
ĐK 2:
Gởi mây trôi bao chuyện nhân thế xưa.
Xuyên qua ái bi thoát ly cõi tạm.
Đoạn trường bi ai, vạn sự theo duyên.
Tâm thanh thoát đối trọng muôn vàn si mê.
Đời gian truân lao nhọc trong nắng mưa.
Tâm không chấp tham sân si chẳng màng
Càng nhiều đau thương, càng nhiều bi ai.
Danh vang giữa đất trời, sáng ngời thiên thu.
Post A Comment:
0 comments so far,add yours