渡我不渡她-孤独诗人
    Độ ta chẳng độ Nàng - Độc Cô Thi Nhân

    七年了却不见这一语道别
    Qī nián liǎo què bù jiàn zhè yī yǔ dào bié
    Đã 7 năm rồi ,nhưng chẳng thấy một lời từ biệt nào

    这寺中也再无一朵冥花
    Zhè sì zhōng yě zài wú yī duǒ míng huā
    Trong ngôi chùa này cũng chẳng còn một đoá hoa bỉ ngạn nào cả

    唯取这一点菩提啊
    Wéi qǔ zhè yī diǎn pú tí a
    Duy chỉ còn một ít lá Bồ Đề rơi rụng

    我问我佛啊
    Wǒ wèn wǒ fó a
    Ta tự hỏi ngã Phật

    你为何渡我不渡她呢
    Nǐ wèi hé dù wǒ bù dù tā ne
    Cớ sao NGƯỜI chỉ độ ta không độ cho nàng

    为何啊
    Wèi hé a
    Là cớ vì sao

    我前几世种下
    Wǒ qián jǐ shì zhǒng xià
    Tự mấy kiếp trước ta gieo xuống

    不断的是牵挂
    Bù duàn de shì qiān guà
    Nỗi vấn vương bao nỗi niềm

    小僧回头了嘛
    Xiǎo sēng huí tóu le ma
    Tiểu tăng quay lưng cất bước rồi sao

    诵经声变沙哑
    Sòng jīng shēng biàn shā yǎ
    Tiếng kinh cầu dường như đã khàn giọng

    这寺下在无她
    Zhè sì xià zài wú tā
    Dưới mái mái chùa này chẳng còn bóng hình nàng

    菩提不渡她
    Pú tí bù dù tā
    Bồ Đề cũng chẳng độ cho

    几卷经书难留
    Jǐ juǎn jīng shū nán liú
    Kinh Phật vài quyển khó lưu

    这满院的冥花
    Zhè mǎn yuàn de míng huā
    Bỉ ngạn hoa phủ đầy sân chùa

    你离开这个家
    Nǐ lí kāi zhè ge jiā
    Người đã rời khỏi nơi này

    爱恨都无处洒
    Ài hèn dōu wú chù sǎ
    Yêu hận chẳng thể giãi bày

    还能回头了嘛
    Hái néng huí tóu le ma
    Còn có thể quay lại sao

    看你微笑脸颊
    Kàn nǐ wéi xiào liǎn jiá
    Ngắm nhìn người mỉm cười

    怎能脱下袈裟
    Zěn néng tuō xià jiā shā
    Sao có thể thoát bỏ chiếc áo cà sa

    来还你一个家
    Lái hái nǐ yī gè jiā
    Trả lại người một mái nhà

    为何渡我不渡她
    Wèi hé dù wǒ bù dù tā
    Cớ vì sao chỉ độ ta không độ nàng ấy

    我还是难改心决
    Wǒ hái shì nán gǎi xīn jué
    Hay là ta khó đổi quyết tâm

    也不见一句道别
    Yě bù jiàn yī jù dào bié
    Cũng chẳng thấy câu giã từ

    现在寺外什么季节
    Xiàn zài sì wài shén me jì jié
    Ngoài chùa đã sang tiết nào rồi

    再无成双蝴蝶
    Zài wú chéng shuāng hú dié
    Chẳng còn mộng hồ điệp sánh đôi

    我早已皈依我佛
    Wǒ zǎo yǐ guī yī wǒ fó
    Ta sớm đã quy y ngã PHẬT

    断了尘世执着
    Duàn le chén shì zhí zhuó
    Đoạn tuyệt chốn hồng trần bi ai

    你种满寺冥花献佛
    Nǐ zhǒng mǎn sì míng huā xiàn fó
    Người gieo đầy bỉ ngạn hoa dâng Phật

    难改佛家普陀
    Nán gǎi fú jiā pǔ tuó
    Khó cải đổi Phật gia phổ đà

    ❨ PHỔ ĐÀ ám chỉ một trong tứ đại danh sơn Phật Giáo Trung Quốc  gồm Phổ Đà Sơn , Ngũ Đài Sơn, Nga Mi Sơn và Cửu Hoa Sơn❩

    我不懂什么尘缘
    Wǒ bù dǒng shén me chén yuán
    Trần duyên ta nào hay biết

    只知有你很甜
    Zhǐ zhī yǒu nǐ hěn tián
    Chỉ biết rằng có người thì rất đỗi hạnh phúc

    你已不在这个庄园
    Nǐ yǐ bù zài zhè ge zhuāng yuán
    Nơi trang viên này vắng bóng người

    我懂了眼泪很咸
    Wǒ dǒng le yǎn lèi hěn xián
    Mới hay lệ trào mặn đắng bờ môi

    晨钟不在朝暮
    Chén zhōng bù zài zhāo mù
    Tiếng chuông sớm chiều chẳng còn vang

    这灵魂怎么超度
    Zhè líng hún zěn me chāo dù
    Linh hồn này làm sao siêu độ

    我忘记前尘走过的路
    Wǒ wàng jì qián chén zǒu guò de lù
    Chợt quên đi những chặng đường đã bước qua

    遗憾没能照顾
    Yí hàn méi néng zhào gù
    Tiếc thay chẳng thể sớm hôm tảo tần

    我不再惜守清规
    Wǒ bù zài xī shǒu qīng guī
    Ta chẳng còn luyến tiếc giữ thanh quy

    再无冥花纷飞
    Zài wú míng huā fēn fēi
    Cũng chẳng còn bỉ bỉ ngạn bay tả tơi

    才体会这相思成堆
    Cái tǐ huì zhè xiāng sī chéng duī
    Mới thấu hiểu được nỗi tương tư dồn nén bao lâu

    已经无法再追
    Yǐ jīng wú fǎ zài zhuī
    Đã chẳng còn cưỡng cầu chi nữa

    你死在湖盼边塞
    Nǐ sǐ zài hú pàn biān sài
    Nàng chết bên hồ nơi quan ải

    怎能无情无爱
    Zěn néng wú qíng wú ài
    Sao có thể  đoạn tuyệt duyên trần

    我来世不在为僧
    Wǒ lái shì bù zài wèi sēng
    Kiếp sau nguyện chẳng làm tăng

    红盖头只为你戴
    Hóng gài tou zhǐ wèi nǐ dài
    Khăn hỉ thước đội lên vì người

    这盖头只为你戴
    Zhè gài tou zhǐ wèi nǐ dài
    Khăn hỉ thước đội lên vì người

    这风儿还在刮
    Zhè fēng er hái zài guā
    Cơn gió thổi bão bùng

    乱了谁的年华
    Luàn le shéi de nián huá
    Rối bời cả thanh xuân ai rồi

    她留起了长发
    Tā liú qǐ le cháng fā
    Nàng giữ lại làn tóc mượt dài

    收起木鱼吧
    Shōu qǐ mù yú ba
    Cất mõ đi chẳng màng

    菩提下再无她
    Pú tí xià zài wú tā
    Dưới gốc bồ đề chẳng còn vương bóng người

    又度过几个夏
    Yòu dù guò jǐ gè xià
    Lại trải qua mấy mùa hạ sang

    眼睛还红嘛
    Yǎn jīng hái hóng ma
    Giọt sầu chẳng đọng khoé mi

    她已经不在啦
    Tā yǐ jīng bù zài la
    Nàng đã chẳng còn nơi này

    晨钟再敲几下
    Chén zhōng zài qiāo jǐ xià
    Tiếng chuông mấy hồi ta gõ

    不渡世间繁花
    Bù dù shì jiān fán huā
    Chẳng độ cho thế gian phồn hoa

    我也低头笑着
    Wǒ yě dī tóu xiào zhe
    Ta chỉ biết cúi đầu gượng cười thôi

    再不见你长发
    Zài bu jiàn nǐ cháng fā
    Đã chẳng còn thấy làn tóc người

    笑问佛祖啊
    Xiào wèn fó zǔ a
    Nghẹn ngào cười hỏi Phật tổ

    渡千百万人家
    Dù qiān bǎi wàn rén jiā
    Sao độ cho muôn ngàn chúng sinh

    为何渡我不渡她
    Wèi hé dù wǒ bù dù tā
    Cớ vì sao độ ta không độ nàng

    这风儿还在刮
    Zhè fēng er hái zài guā
    Cơn gió thổi bão bùng

    乱了谁的年华
    Luàn le shéi de nián huá
    Rối bời cả thanh xuân ai rồi

    她留起了长发
    Tā liú qǐ le cháng fā
    Nàng giữ lại làn tóc mượt dài

    收起木鱼吧
    Shōu qǐ mù yú ba
    Cất mõ đi chẳng màng

    菩提下再无她
    Pú tí xià zài wú tā
    Dưới gốc bồ đề chẳng còn vương bóng người

    又度过几个夏
    Yòu dù guò jǐ gè xià
    Lại trải qua mấy mùa hạ sang

    眼睛还红嘛
    Yǎn jīng hái hóng ma
    Giọt sầu chẳng đọng khoé mi

    她已经不在啦
    Tā yǐ jīng bù zài la
    Nàng đã chẳng còn nơi này

    晨钟再敲几下
    Chén zhōng zài qiāo jǐ xià
    Tiếng chuông mấy hồi ta gõ

    不渡世间繁花
    Bù dù shì jiān fán huā
    Chẳng độ cho thế gian phồn hoa

    我也低头笑着
    Wǒ yě dī tóu xiào zhe
    Ta chỉ biết cúi đầu gượng cười thôi

    再不见你长发
    Zài bu jiàn nǐ cháng fā
    Đã chẳng còn thấy làn tóc người

    笑问佛祖啊
    Xiào wèn fó zǔ a
    Nghẹn ngào cười hỏi Phật tổ

    渡千百万人家
    Dù qiān bǎi wàn rén jiā
    Sao độ cho muôn ngàn chúng sinh

    为何渡我不渡她
    Wèi hé dù wǒ bù dù tā
    Cớ vì sao độ ta không độ nàng

    这菩提下再无她
    Zhè pú tí xià zài wú tā
    Dưới gốc bồ đề chẳng còn bóng nàng

    这凡众一啊
    Zhè fán zhòng yī a
    Ngài Đấng Thế Tôn ơi

    你还能听到吗
    Nǐ hái néng tīng dào ma
    NGƯỜI có nghe thấu chăng

    你曾渡了千百万人家
    Nǐ céng dù le qiān bǎi wàn rén jiā
    NGƯỜI từng độ cho muôn ngàn chúng sinh

    可 可 为什么
    Kě kě wèi shén me
    Là cớ vì sao?

    渡我不渡她啊
    Dù wǒ bù dù tā a
    Độ ta không độ cho nàng



    词:孤独诗人 Lời: Độc Cô Thi Nhân
    曲:孤独诗人 Nhạc: Độc Cô Thì Nhân
    越语:海角天涯 Dịch: Chân Trời Góc Bể



    《渡我不渡她》的歌词是一个遁入空门的男子的独白,歌曲里树立了一个爱而不得的多情僧人形象,表达了对僧人心爱女子的牵挂之情。

    歌词里的“我”是一个出家和尚,虽然已经脱离红尘,出家为僧,但是对心爱女子的牵挂和关心丝毫不减。眼见今生无法再续前缘,只盼来世自己不再为僧,能和心爱的女子结为夫妻。

    虽然“我”已出家,断了尘世执着,奈何“她”还未看破红尘,依旧在苦等“我”回到“她”身边。可是“她”最后也没有等到心上人归来,最终孤苦无依地离开人世。

    此情此景,怎能让他安心。于是,僧人向佛祖发出了“为何渡我不渡她”的呐喊。因为在他看来,如果佛祖能渡化自己心爱的女子,那她也能和自己一样,余生不必承受相思之苦。


    渡我不渡她歌曲故事背景:

    从前有一个郡主,她家住在一个寺庙附近。年少时随父亲去一个寺庙礼佛的时候,认识了寺院里的一个总在敲木鱼的小和尚。每天,郡主都去找他玩,给他带些好吃的东西。小和尚手拿木鱼,总是害羞又小心翼翼。郡主谈笑风生的时候,他就笑着听。

    小和尚最喜欢吃的是糖葫芦,虽然他从来没说过,但是郡主每次去找他都会给他带一根糖葫芦。

    就这样6年过去了小和尚的修为越来越高,郡主也越来越漂亮。这一天,郡主的父亲带着愁容找了小和尚的师傅。郡主也表现得反常,不再笑、不再闹。

    小和尚很不解,郡主开口问:“小和尚,你喜欢我吗”。小和尚没有说话。

    郡主说“我知道了”。这时郡主的父亲出来了,打算带走郡主。郡主不走非要待在小和尚身边,小和尚却说男女有别郡主请回吧。郡主冲着小和尚大喊“我喜欢你呀”,小和尚背对着她走回了房间。

    后来郡主再也没来过。第二天,第三天,第四天,郡主再也没来过。小和尚的修为越来越高了。

    某天,他打算专心专研佛法的时候听到了噩耗——郡主死了。她身穿红嫁衣,上吊而死。

    原来当初有位品性恶劣皇子看上了郡主,要强娶她为妃。郡主不愿,郡主父亲为了女儿的幸福,一度哀求小和尚的师父能成全女儿的幸福。可是小和尚的师父说他是真佛之身,不愿让他因为儿女情长放弃前途。在娶亲前一晚,喝醉酒的皇子找上门,要提前和郡主“洞房”,强行占有了郡主清白之身。

    望着身穿红嫁衣、盖着红盖头的郡主的尸体,小和尚说“既然佛不渡她,那我便成魔护她!”第二日,他便找到逼死郡主的皇子,一剑封喉。



    Nhạc Hoa Lời Việt: Độ Ta Không Độ Nàng -Thiên An




    Phật ở trên kia cao quá
    Mãi mãi không độ tới nàng
    Vạn dặm tương tư vì ai
    Tiếng mõ vang lên phũ phàng
    Chùa này không thấy bóng nàng
    Bồ đề chẳng muốn nở hoa
    Dòng kinh còn lưu vạn chữ
    Bỉ ngạn phủ lên mấy thu
    ................
    Hồng trần hôm nay xa quá
    Ái ố không thể giãi bày
    Hỏi người ra đi vì đâu
    Chắc chắn không thể quay đầu
    Mộng này tan theo bóng phật
    Trả lại người áo cà sa
    Vì sao độ ta không độ nàng ???
    ................
    Vì người hoa rơi hữu ý
    Khiến nước chảy càng vô tình
    Một thưở niên hoa hợp tan
    Tiếng mõ xưa rối loạn
    Bồ đề không nghe tiếng nàng
    Hồng trần đã mấy độ hoa
    Mắt còn vương màu máu
    Hồng nhan chẳng trông thấy đâu ?
    ................
    Lại một tay ta gõ mõ
    Phá nát cương thường biến họa
    Vài độ xuân thu vừa qua
    Có lẽ không còn thấy nàng
    Hỏi phật trong kiếp này
    Ngày ngày gõ mõ tụng kinh
    Vì sao độ ta không độ nàng ???



    Nhạc Hoa Lời Việt: Độ Ta Không Độ Nàng - Đinh Kiến Phong



    Cuộc đời sao quá ngang trái, mãi mãi không được bên nàng
    Và nàng ra đi từ đây, chia cắt duyên ta ngỡ ngàng
    Từ nay chẳng thể thấy nàng, cuộc tình ta đã vỡ tan
    Nàng đi sao quá vội vã, chờ nàng hẹn ta kiếp sau

    Giờ tình hai ta đôi ngã, ta ko đến được với nhau
    Hỏi trời cao kia vì đâu, chia cắt duyên ta kiếp này
    Từ nay sẽ không thấy nàng, giờ nàng đi mãi thật xa
    Trời cao độ ta không độ nàng

    Vì người ra đi mãi mãi, chắc chắn không ngày trở lại
    Vì trời hay do duyên số, đã lấy đi mất rồi
    Giờ đây không nghe tiêng nàng, còn đâu ngày tháng cạnh nhau
    Ta cùng nhau đắm say, giờ đây chẳng còn thấy đâu

    Lại một đêm ta thức trắng, vỡ nát con tim mỏi mòn
    Giờ này phải chăng tình ta, có lẽ ông trời an bài
    Hỏi trời cao kiếp này, hỏi người hiểu thấu lòng ta
    Trời cao độ ta không độ nàng



    Nhạc Hoa Lời Việt: Độ Ta Không Độ Nàng - Anh Duy




    Vì nàng ra đi xa khuất, mãi mãi không thể quay về
    Mộng đẹp khi xưa vụt tan, trái đắng nay đã nếm trọn.
    Nhìn trời đau xót cõi lòng, lệ nhòa thấm ướt phạn kinh
    Tuyệt thư còn vương màu máu, hận sao đời quá đắng cay.

    Lệ sầu vương trên mi mắt, tiếng khóc vang tận Niết Bàn.
    Phật sự hôm nay lìa tan, bóng tối che đi ý vàng.
    Đoạn tuyệt duyên với giác ngộ.
    Hỏi Phật sao chấp chuyện ta.

    Vì sao độ ta không độ nàng?
    Tình này trôi theo oan trái, khói trắng che mờ bóng nàng.
    Một thời thanh xuân vội tan, khắc nét bao chuyện ái tình
    Nợ nàng mang hết kiếp này, gạt lệ cất áo cà sa.

    Phạn kinh lặng theo tình đó, vọng âm giờ vang bốn phương.
    Vài hồi chuông ngân vang mãi, dẫu biết tâm này đã loạn
    Lời dạy khi xưa còn đâu, trách mãi duyên này đã tận

    Đoạn tuyệt duyên với giác ngộ.
    Hỏi Phật sao chấp chuyện ta.
    Vì sao độ ta không độ nàng?



    Nhạc Hoa Lời Việt: Tự Thân Nàng Cứu Độ Nàng - Phương Thanh




    Phật ngự tòa uy nghi quá
    Cứu giúp nhân sinh khổ nạn
    Đời người còn si, dục, tham
    Cứ mãi không buông xác phàm

    Vào chùa tịnh tâm hỡi nàng
    Bồ đề xin kết thiện duyên
    Kệ kinh ngày đêm gìn giữ
    Lòng ta nguyện hướng thế tôn

    Cõi đời này mông lung quá
    Ái ố chi thêm đọa đày
    Lòng này bám chấp vì đâu
    Muốn thoát xin hãy quay đầu

    Nguyện lòng nương theo đức Phật
    Giữ gìn manh áo cà sa
    Tự thân nàng hãy cứu độ nàng
    Tự mình soi gương phản chiếu

    Sẽ thấy ngay nơi trở về
    Phật độ khắp chốn trần gian
    Cứu giúp ta khỏi cõi tạm
    Trở về tịnh tâm niết bàn

    Hồng trần bụi rửa đoạn qua
    Mắt từ bi nhìn nhau
    Sầu đau rồi cũng sẽ qua
    Tự mình tu không thối chuyển

    Chớ để hoen ô cửa thiền
    Ngàn vạn duyên kiếp lầm than
    Chớ trách chi thêm sai loạn
    Lạy Phật xin tu kiếp này

    Bồ đề nương náu từ đây
    Nàng ơi đời tu không đợi người
    Này người đời xin hãy nhớ
    Hãy giữ chân nguyên của mình

    Cuộc đời nay mai hợp tan
    Tiếng mõ câu kinh chớ loạn
    Bồ đề chuyên tâm hỡi nàng
    Hồng trần thoáng chốc rồi qua

    Oán tình xin đừng tiếp
    Phàm trần này đâu mãi đâu
    Nguyện thầm tay chuông tay mõ
    Phá nát si mê cõi đời

    Hỉ nộ ái ố sẽ qua
    Cố tĩnh tâm hơn nhé nàng
    Lạy Phật con xin kiếp này
    Ngày ngày chánh pháp tịnh tu
    Tự thân nàng ơi hãy độ nàng



    Nhạc Hoa Lời Việt: Độ Ta Không Độ Nàng - Hamlet Trương






    Một người rời đi xa mãi chắc sẽ không thể trở lại
    Một người ngồi nơi thiền môn tiếng mõ chuông tê tái hồn
    Từng hồi kinh như đáp lời lòng trần không thể gạt trôi
    Động tâm vì ai mà nhớ? Loạn tâm vì ai ước mơ?
    Một tình si không như ý, nuối tiếc bây giờ nghĩa gì?
    Mộng đẹp xưa nay vụt tan, nước mắt tưới hoa Bỉ Ngạn
    Từng nhịp tim đau phũ phàng, đều là người ở trần gian
    Vì sao độ ta không độ nàng?

    Gửi lòng thành theo cơn gió, đến mãi nơi xa với nàng
    Giờ tìm nơi đâu được đây? Để ngắm nụ cười của nàng
    Tình buồn vay từ kiếp nào, mà lòng day dứt làm sao
    Người không còn nơi này nữa, mà ta còn lưu chốn xưa
    Giờ thì đời dài hay ngắn, cũng chẳng quan trọng nữa rồi
    Người từng hỏi ta ở đâu nơi đó sẽ là Niết Bàn
    Bồ Đề đang rơi lá vàng, đều là người ở trần gian
    Vì sao độ ta không độ nàng?

    Một người rời đi xa mãi chắc sẽ không thể trở lại
    Một người ngồi nơi thiền môn tiếng mõ chuông tê tái hồn
    Từng hồi kinh như đáp lời lòng trần không thể gạt trôi
    Động tâm vì ai mà nhớ? Loạn tâm vì ai ước mơ?
    Một tình si không như ý, nuối tiếc bây giờ nghĩa gì?
    Mộng đẹp xưa nay vụt tan, nước mắt tưới hoa Bỉ Ngạn
    Từng nhịp tim đau phũ phàng, đều là người ở trần gian
    Vì sao độ ta không độ nàng?


    Post A Comment:

    2 comments so far,Add yours

    1. Có luôn cả bản tiếng trung và việt luôn á. Thường thi nghe sẽ không khớp nhạc

      ReplyDelete